CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Tài


phan 42


Chương 165: Ly hôn? Đừng hòng!
 Không khí ngột ngạt khiến Tả Tình Duyệt gần như hít thở không thông, cảm nhận được tầm mắt của Cố Thịnh ném ở trên người cô, cô bỗng nhiên có một cỗ kích thích muốn chạy trốn.

 Cố Thịnh nhăn chặt mày thành một đường thẳng, chớp mắt một cái không chuyển nhìn người phụ nữ trước mắt, từng bước từng bước đến gần cô, đủ để hắn có thể nhận thấy được thân thể của cô đang bó chặt, trong lòng lại sinh ra một tia kích động, cô có phải đang trách cứ mình hay không?

 Nếu là như thế, vậy thì tốt quá, hắn chính là muốn cô trách cứ, muốn cô ghen, nói như vậy, hắn có thể chân chính cảm nhận được hắn vẫn tồn tại trong lòng của cô.

 "Chẳng lẽ cô không muốn nói gì sao?"Cố Thịnh chần chờ, cuối cùng vẫn mở miệng trước đánh vỡ trầm mặc, hắn hi vọng cô mở miệng trách cứ hắn, tại sao lại muốn Tôn Tuệ San mang thai!

 Nói cái gì? Trong lòng Tả Tình Duyệt liền giật mình, cô còn có thể nói gì? Cô mới vừa rồi đã nói chúc mừng, không phải sao?

 Khóe miệng nâng lên một tia chua xót, Tả Tình Duyệt theo bản năng lấy tay cảm thụ đứa nhỏ trong bụng, thời gian này, cô cần sức lực, cô muốn cho chính mình biết, cô thủy chung không phải chỉ một người, cô còn có đứa nhỏ, không phải sao?

 Nghĩ tới đây, cô càng phải bảo vệ đứa nhỏ trong bụng cho tốt!

 Hít một hơi thật sâu, Tả Tình Duyệt kiên cường nở nụ cười trên mặt, xoay người lại, nhìn thẳng vào Cố Thịnh, giống như muốn đem hắn khắc sâu vào đáy lòng!

 Quan sát dung mạo tuấn mỹ quen thuộc, nếu như khuôn mặt cương nghị của hắn có thể ít đi mấy phần bén nhọn, nhiều thêm mấy phần nhu hòa, vậy thật tốt biết bao! Cô thật sự rất nhớ đoạn thời gian ngọt ngào giữa bọn họ, mặc dù ngắn ngủi, cũng đã thành một ký ức tốt đẹp nhất của cô!

 "Thịnh. . . . ." Tả Tình Duyệt khẽ gọi của tên của hắn, có thể không lâu sau, mình sẽ không có tư cách gọi hắn thân mật như vậy rồi!

 Cố Thịnh liền giật mình, nhìn trong đôi mắt thâm tình của cô, hắn dường như muốn tin, cô yêu hắn!

 Trong lòng mừng rỡ như thủy triều vọt tới, hắn đột nhiên có cảm giác muốn đem cô ôm vào trong ngực, sau đó nói cho cô biết, hắn cũng không có để cho Tôn Tuệ San mang thai, hắn làm tất cả chỉ vì không chịu được cô trốn tránh, cô lạnh nhạt, mà chỉ muốn kích thích cô thôi!

 Vậy kích thích hắn tạo nên có tác dụng sao?

 Đang muốn đưa tay cầm chặt tay cô, nhưng, lời tiếp theo của Tả Tình Duyệt, lại làm cho tay của hắn cứng lại ở nơi đó, muốn động cũng không cách nào động được.

 "Chúng ta ly hôn đi!"Tả Tình Duyệt không biết mình làm thế nào lại có đủ khí lực nói ra những lời này, cô chỉ cảm thấy ngay cả hô hấp cũng khiến cô khó chịu, đau đớn như muốn bao phủ cô, cô cho rằng một giây tiếp theo cô sẽ phải ngã xuống, nhưng cô lại tự nói với chính mình, phải kiên cường, vô luận thế nào cũng phải kiên cường, phải kết thúc mối quan hệ hôn nhân vốn không nên tồn tại này của bọn họ.

 Nhưng cô thật sự không muốn!

 Nhưng còn có biện pháp khác sao? Cô đã không thể nào nhìn hắn và Tôn Tuệ San ngọt ngào ân ái, chẳng lẽ còn muốn cưỡng ép chính mình nhìn cảnh bọn họ một nhà ba người hạnh phúc mỹ mãn sao?

 Không! Cô không làm được, thật sự không làm được!

 "Chúng ta ly hôn, tôi cái gì cũng không muốn, tôi chỉ muốn rời khỏi đây là tốt rồi!" Tả Tình Duyệt mở to mắt, bởi vì cô nhìn thấy trong mắt Cố Thịnh, bão táp đang dần dần ngưng tụ lại, cô chỉ muốn mang đứa nhỏ trong bụng của cô đi mà thôi!

 Tay của Cố Thịnh ở trong không trung dần dần nắm chặt lại, hắn cho là hắn nghe lầm, Duyệt Duyệt không có nói muốn ly hôn, nhưng lần thứ hai hắn nghe được lại để cho sự an ủi bản thân của hắn hoàn toàn tan biến!

 Ly hôn!

 Cô muốn ly hôn!

 Cô rốt cuộc cũng nói ra khỏi miệng rồi sao?

 Nhìn nụ cười bình tĩnh trên mặt hắn, cảm thấy cực kỳ châm chọc, giờ phút này cô đang nghĩ gì? Nghĩ tới rốt cuộc cũng có một cái cớ tốt để có thể thoái khỏi hắn sao?

 Ha ha. . . . . Hắn thì sao?

 Hắn đường đường là tổng tài của tập đoàn Cố thị, mọi việc trên thương trường đều thuận lợi, nhưng hôm nay lại đoán sai tâm tư của một người phụ nữ!

 Vì hắn quá tự phụ sao?

 Người phụ nữ đáng giận!

 Trong mắt bắn ra một tia sáng, Cố Thịnh không thể tiếp tục ôm lấy ảo tưởng cùng mong đợi với cô, hung hăng trừng mắt Tả Tình Duyệt, lửa giận ở trong lòng thiêu đốt, lý trí dần dần tan vỡ. . . . .

 Tả Tình Duyệt cảm thấy rùng mình, cô theo bản năng lui về phía sau một bước, nhưng một đôi cánh tay dài tráng kiện đem chính mình ôm tới, cả người đụng vào trên ngực bền chắc của người đàn ông kia, chóp mũi quanh quẩn hơi thở thuộc về Cố Thịnh, hắn tức giận khiến cô có chút thở không thông.

 "Anh buông tôi ra!"Tả Tình Duyệt theo bản năng vùng vẫy, trong lòng của cô càng ngày càng bất an, cô đã muốn thành toàn cho hắn, hắn còn muốn thế nào nữa?

 "Buông ra?" Cố Thịnh khẽ cười một tiếng, cho tới nay hắn chưa từng nghĩ sẽ buông cô ra, từ một khắc kia bọn họ biết nhau, đã định trước cả đời quấn lấy nhau, bất kể là yêu hay hận, đều phải cùng nhau luân hãm!

 Cô vĩnh viễn cũng đừng nghĩ muốn thoát khỏi số mệnh!

 Nhìn khuôn mặt hoảng sợ trong ngực, tay Cố Thịnh từ từ đưa lên gò má xinh đẹp của cô, hắn rốt cuộc là từ khi nào đã bắt đầu yêu cô, rốt cuộc là yêu cô ở điểm nào? Những vấn đề này, hắn đã nghĩ rất lâu, nhưng cuối cùng cũng không có được đáp án!

 Yêu. . . . . Không cần bất kỳ lý do gì!

 "Cô muốn ly hôn. . . . . Thật sao?" Giọng nói lạnh lùng của Cố Thịnh tựa như từ địa ngục truyền đến, cả người Tả Tình Duyệt bị sợ hãi bao vây, nhìn Cố Thịnh, tại sao lửa giận trong mắt nam nhân này lại tràn ngập như vậy, đúng là lời nói ra lại có thể làm cho người khác cảm thấy như mình được đặt trong hầm băng!

 Thật sự là hai tầng lửa và băng!

 Tả Tình Duyệt như quên mất phải thừa nhận hay phủ nhận, chính là loại trầm mặc này, lại khiến Cố Thịnh cho là cô cam chịu!

 Ly hôn?

 Muốn ly hôn, cũng không có đơn giản như vậy!

 "Tại sao muốn ly hôn? Cô cho rằng tôi sẽ ngây ngốc ly hôn, sau đó để cho cô cùng tình nhân của mình cùng ở cùng bay?" Cố Thịnh như muốn rống lên, người phụ nữ đáng chết này cho hắn là loại người gì? Cho dù chết hắn cũng sẽ không ly hôn, cho dù cả đời phải đắm chìm trong thống khổ, hắn cũng muốn khóa cô ở bên người, cả đời. . . . . Không. . . . . Vĩnh viễn!

 Tả Tình Duyệt liền giật mình, tình nhân? Cô chưa bao giờ có tình nhân!

 Nhưng hiện tại giải thích có ý nghĩa gì sao?

 Cô không cần thiết phải giải thích, cũng không có tâm tình đi giải thích!

 "Thả tôi, cũng thả chính anh, không được sao?" Tả Tình Duyệt nhìn thẳng vào cặp mắt của Cố Thịnh, trong lòng vô cùng khổ sở, giờ khắc này, cô đột nhiên không còn sợ hãi.

 Thả chính hắn?

 Cô nghĩ rằng cô đang nói cái gì?

 "Đừng hòng!" Trong mắt bắn ra nồng đậm hận ý, hung hăng đẩy, người phụ nữ trong ngực nháy mắt đã thoát khỏi ngực của hắn, ngã về phía sau. . . . .

 Tả Tình Duyệt rùng mình, cô cảm thấy mình không khống chế được thăng bằng, không ngừng ngã xuống, trước mắt Cố Thịnh cách mình càng ngày càng xa, giờ khắc này, trong lòng cô đột nhiên có điều gì đó thoáng qua. . . . .

 Đây chính là người đàn ông cô yêu sao? Tự tay đẩy mình vào lồng ngực của người đàn ông khác, hiện tại còn tự tay đẩy cô ra, cô cảm thấy mình cùng hắn càng ngày càng xa. . . . .
 Cô yêu. . . . . Rốt cuộc có đáng không?



Chương 166: Chỉ có giữ cô bên cạnh, hắn mới có thể an lòng!
 Cơ thể ngã xuống rất nhanh, trong lòng Tả Tình Duyệt lạnh lẽo, nhìn Cố Thịnh xoay người bỏ đi, khóe miệng của cô hiện lên ý cười. . . . .
 Uỳnh, vô số bọt nước bắn lên tung tóe trong không khí, nước lạnh lẽo bao quanh cơ thể cô, trong lòng Tả Tình Duyệt cảm thấy có chút may mắn, may đây là nước chứ không phải sàn nhà cứng rắn!

 Cơ thể dần chìm xuống, cô từ nhỏ sống bên bờ biển, nước đối với cô, giống như là bạn tốt, cô nhớ, khi Tiểu Bối bỏ đi, cô nhiều lần lén lặn xuống nước, chỉ ngoi lên khi không còn chịu đựng được nữa.

 Tiểu Bối. . . . . Hắn từng nói hắn vĩnh viễn là Tiểu Bối của cô, nhưng. . . . .Cuộc đời ít ai học được chữ ngờ. . . . . Hôm nay người đã từng hứa với cô, lại thất hứa giờ cậu bé ngày đó đang ở đâu? Có khỏe hay không?

 Nụ cười vẫn nở trên môi, cho dù cậu ấy sống không tốt, cũng không thể thảm bằng cô, không phải sao?

 Nén giận, Tả Tình Duyệt từ từ chìm xuống dưới, cô không muốn quan tâm tới điều gì nữa chỉ muốn ở bên trong người bạn từ nhỏ của mình, trốn tránh một lát!

 Nhớ tới câu nói của Cố Thịnh, đừng mơ tưởng? Giờ đã đến nước này, ngoài ly hôn ra còn có thể làm gì khác đây ?

 Cô muốn chúc phúc cho hắn, koong được sao?

 Hắn rất hận cô, cô giờ đã hiểu, dù là ở đâu, lúc nào hắn cũng muốn hành hạ, trừgn phạt cô!

 Nhưng người phụ nữ hắn nên hận không phải là cô.

 Tại sao tất cả đều đổ lên đầu cô, cô chỉ muốn có một cuộc sống vui vẻ, nhưng cô biết mình sống an ổn cũng đã rất khó khăn rồi chứ đừng mơ gì tới cuộc sống vui vẻ!

 Cố Thịnh nghe được tiếng nước chảy, cơ thể đột nhiên cứng đờ, sắc mặt âm trầm, trong lòng có dự cảm không tốt, xoay người, nhưng không thấy Tả Tình Duyệt đâu, tim hắn như ngừng đập, nhanh chóng chạy đến bên cạnh cái ao, thấy mặt ao vô cùng tĩnh lặng.

 Sự tĩnh lặng này khiến lòng hắn tràn ngập lạnh giá. . . . .

 Đôi đồng tử mắt co vào, không. . . . .suy nhĩ của hắn nhất định là không xảy ra!

 "Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh gọi tên cô, giọng hắn run rẩy “Tả Tình Duyệt!"

 Trả lời hắn vẫn là mặt nước tĩnh lặng, Cố Thịnh trong lòng lo lắng, không suy nghĩ liền nhảy xuống ao, tìm một bóng dáng quen thuộc, khi hắn thấy người phụ nữ ấy, lập tức bơi về phía cô.

 Đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân Tả Tình Duyệt cảm nhận được có gì đó đang kéo mình lên trên, khẽ mở mắt ra, liền nhìn thấy hắn ở trước mắt. . . . .

 Trong lòng trào dâng sự châm chọc, anh ta đang làm cái gì vậy?

 Hắn tới cứu cô sao?

 Cô sẽ không tự lừa dối bản thân hắn quay lại là vì lo lắng cho an toàn của mình, hắn là Cố Thịnh, không phải sao?

 Cố Thịnh đã kéo được Tả Tình Duyệt lên bờ, thấy hai mắt cô nhắm chặt, đang muốn làm hô hấp nhân tạo, lại thấy Tả Tình Duyệt mở mắt ra, cô lập tức tránh xa hắn. . . . .

 Trong lòng hắn cảm thấy may mắn vì cô không sao nhưng đồng thời cũng thấy đau đớn tưởng không thở nổi bởi hành động né tránh của Tả Tình Duyệt

 "Tôi không muốn thấy một người chết ở nơi này nữa!" Lời nói ra trái ngược với những gì trong lòng hắn nghĩ, Cố Thịnh hờ hững đứng dậy, xoay người bỏ đi.

 Tả Tình Duyệt hít thở thật sâu, co người lại, thật may là cô không tưởng bở! Nếu không sự thất vọng sẽ càng lớn hơn!

 Nhìn Cố Thịnh dần biến mất ngoài tầm mắt, Tả Tình Duyệt chậm rãi nhắm hai mắt lại. . . . .

 Sau ngày đó, Tả Tình Duyệt trải qua một cuộc sống không bình lặng, Cố Thịnh không hề tránh cô, mà thỉnh thoảng còn cố ý xuất hiện trước mặt cô. Lúc cô đọc sách, hắn sẽ cùng Tôn Tuệ San ân ái hay khi cô muốn tìm một nơi yên tĩnh, hắn lại cứ lù lù xuất hiện trước mặt cô, phá hoại sự yên ổn của cô.

 Những điều này cô có thể nhịn, nhưng có một việc lại làm lòng cô trừ khổ sở, còn đau đớn.

 Mỗi đêm, khi cô ngủ chưa được bao lâu, trong phòng sẽ xuất hiện một người đàn ông, chiếm đoạt giường của cô.

 "Anh không phải nên ở bên chị họ sao?" Tả Tình Duyệt nhàn nhạt hỏi, không biết từ lúc nào, cô đã tự coi mình là ‘ người phụ nữ ngoài cuộc’.

 "Cô ấy mang thai, phải giữ gìn!"

 Nghe được câu trả lời của hắn, trong bóng tối Tả Tình Duyệt nhếch miệng cười, thì ra hắn muốn chăm sóc chị họ! Không muốn làm tổn thương chị ta!

 Cô cảm giác mình thành một người thay thế, khi Tôn Tuệ San không thể đáp ứng được dục vọng của hắn thì hắn tìm tới cô!

 Mỗi đêm, hắn sẽ thay đổi cách thăm dò thân thể của cô, mỗi một lần, cũng sẽ để cho cô cảm nhận được khoái cảm cực hạn, cô ghét cảm giác này, không muốn đắm chìm trong nó, nhưng, khi ở dưới hắn, cô không thể khống chế được cơ thể của mình.

 Mỗi đêm, sau khi kích tình qua đi, hắn ôm cô mà ngủ, nghe được tiếng hít thở đều đều của hắn, cảm nhận thấy hắn đang nằm bên cạnh mình, Tả Tình Duyệt không cách nào ngủ được.

 Bảo Bảo đã ba tháng tuổi, nhưng bụng cô vẫn chưa to lên một chút nào, mỗi lần khi hắn kịch liệt ra vào trong cơ thể cô, cô đều vô cùng sợ hãi, lo lắng cho đứa bé.

 Cố Thịnh vẫn chưa có hành động gì với đứa bé cả, cô đoán không ra hắn đang nghĩ cái gì!

 Tả Tình Duyệt nhẹ nhàng gỡ bàn tay đang ôm lấy eo của mình, tại sao gây tổn thương cô như vậy, vẫn còn khiến cô nghĩ rằng hắn quan tâm tới mình?

 Hít thở thật sâu, Tả Tình Duyệt xuống giường, đi tới ban công, đêm khuya gió lạnh thổi lên tóc làm quần áo cô bay bay trong đêm, dưới ánh trăng, cô giống như một tiên nữ xinh đẹp.

 Cố Thịnh không đề cập tới chuyện ly hôn, giống như chưa từng xảy ra chuyệ đó.

 Nhưng chính vì vậy, lại làm cho không khí càng thêm bức bách, hắn chẳng lẽ lại tàn nhẫn như vậy, muốn cho cô nhìn thấy cả nhà ba người họ sống hạnh phúc bên nhau?

 Nhưng con cô phải làm thế nào đây? Cho dù Cố Thịnh chấp nhận tha cho con cô nhưng sau này cô biết phải nói với con thế nào về quan hệ của cô với Cố Thịnh đây?

 Nước mắt chảy xuống, Tả Tình Duyệt trong lòng ngập tràn đau khổ.

 Trong bóng tối, Cố Thịnh mắt hắn đang mở, khi Tình Duyệt gỡ tay hắn ra, hắn cũng đã tỉnh, hắn không cách nào yên giấc, kể từ khi cô nói muốn ly hôn, trong lòng hắn sợ Tả Tình Duyệt đột nhiên biến mất.

 Mỗi lần nghĩ tới điều này, trong lòng của hắn rất bất an, cho nên, hắn dùng đủ mọi cách để nhìn thấy cô, cho nên, hắn mới mỗi tối ôm cô ngủ, có lẽ chỉ có giữ cô bên cạnh, hắn mới có thể an lòng, mới có thể yên tâm vì cô luôn ở bên mình.

 Ngồi dậy, Cố Thịnh nhìn ra ngoài ban công, đột nhiên có cảm giác, cô sẽ bị bóng đêm cuốn đi mất, trong lòng sợ hãi, nhảy xuống giường, lao ra ngoài. . . . .


Chương 167: Một cuộc đối đầu dai dẳng
 "Đừng làm vậy!" Cố Thịnh từ phía sau kéo Tả Tình Duyệt vào trong lòng, trong mắt hốt hoảng, hắn thật sợ hãi, sợ cảm giác đó của hắn trở thành thật!

 Đột nhiên bị ôm từ phía sau khiến Tả Tình Duyệt giật mình, cảm nhận được lồng ngực vững chắc của người đàn ông từ phia sau, cô đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, hơi thở của hắn phả vào cổ của cô, cảm giác tê dại khiến cơ thể run rẩy, bọn họ đều quen thuộc với cơ thể của đối phương, nhưng lòng cô lại rung động.

 Hắn chỉ cần mỉm cười, cũng khiến cô bại trận.

 Cô phát hiện mình sai rồi, cô cho là trong lòng chống cự hắn, cô thật sự có thể buông bỏ hắn, ai ngờ cô sai rồi, ngay cả thân thể của cô cũng bắt đầu không theo sự điều khiển của lí trí nữa!

 Cố Thịnh, người đàn ông này rốt cuộc đã ếm lên cô thứ bùa gì chứ?

 Tả Tình Duyệt trầm mặc khiến Cố Thịnh không vui, ôm cô càng chặt hơn như muốn cô hòa tan vào cơ thể hắn, trong bóng tối, trong mắt của hắn hiện ra tia sáng “Cô vĩnh viễn là của tôi! Vĩnh viễn!"

 Trong lòng khổ sở, Tả Tình Duyệt đang nhìn trăng sáng, cô vĩnh viễn là của hắn sao? Nhưng hắn lại vĩnh viễn không thuộc về cô!

 "Tôi muốn ngủ!" Tả Tình Duyệt thản nhiên nói, nhẹ thoát khỏi hai cánh tay của hắn, hờ hững đi vào phòng, nằm xuống quay lưng về phía Cố Thịnh.

 Lông mày Cố Thịnh nhíu chặt, căn phòng yên tĩnh làm lòng hắn có chút hốt hoảng, cho dù lạnh lùng như hắn, vô tình như hắn, giờ phút này cũng chỉ là một người đàn ông giống bao người đan ông khác!

 "Tiểu Ngữ. . . . . Muốn đính hôn!" Cố Thịnh đột nhiên nói, vén chăn lên, nằm bên cạnh cô, trong không khí truyền đến mùi thơm trên người cô, nghĩ đến vừa rồi hai người triền miên, hắn không khỏi nhộn nhạo, hắn điên cuồng say mê cơ thể của cô, không cách nào kiềm chế.

 Tả Tình Duyệt giật mình, nhớ tới cô gái rất ít gặp mặt và vô cùng trong sáng ấy, cô bé ấy vẫn còn rất nhỏ, sẽ đính hôn sao?

 Cô gái như vậy, nên ở trong vòng tay che chở của mọi người, Cố Thịnh thương Cố Tâm Ngữ như vậy, nói vậy người cùng Tiểu Ngữ đính hôn phải là người được Cố Thịnh hết sức tin tưởng!

 Cô rất ngưỡng mộ Tiểu Ngữ, có một người chồng luôn thương yêu, che chở mình, là hết sức quan trọng, điều này, cô là người hiểu rõ nhất và cũng có những trải nghiệm đau đớn.

 "Cô có muốn biết người cùng Tiểu Ngữ đính hôn là ai không?" Cố Thịnh đưa tay ôm cô vào lòng, bàn tay không an phận bắt đầu di chuyển trên người cô, không khí trong phòng nóng dần.

 "Là ai?" Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, động tác của hắn làm cô sợ hãi, hắn không phải lại muốn. . . . .

 "Cô sẽ sớm gặp mặt người ấy thôi! Ngày kia là tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ, cô có thể nhìn thấy hắn rồi." Lời Cố Thịnh thâm thúy, hắn phải nói Cận Hạo Nhiên cao thượng sao? Vì để cho hắn buông tha Duyệt Duyệt, cam nguyện dùng hôn nhân của mình để trao đổi!

 Chỉ là, hắn Cố Thịnh chưa bao giờ biến mình thành kẻ thua cuộc!

 Cơ thể Tả Tình Duyệt đột nhiên cứng đờ, hắn nghĩ để cho cô tham gia tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ? Bọn họ lại đi diễn kịch sao?

 Không biết vì sao, trong lòng cô cực kỳ ghét chuyện này.

 "Cơ thể em không khỏe, em không muốn đi, anh thay mặt chị họ đi đi!"

 Tả Tình Duyệt không biết mình lấy đâu ra dũng khí để nói câu này, nhưng cô cảm thấy trong lòng đau nhói, không lâu nữa, cuỗ hôn nhân này sẽ không còn nữa, không phải sao?

 Nghĩ đến Tôn Tuệ San cũng giống mình đang mang thai, Tả Tình Duyệt khóe miệng nâng lên khổ sở, không muốn suy nghĩ những chuyện khiến cô đau đớn nữa.

 Cô không muốn đi?

 Đôi mắt sắc bén của Cố Thịnh bỗng chốc đen tối, đáng lý ra cô nên cùng hắn tham dự bữa tiệc này, cô có ý gì đây?

 Ngày đó cô chủ động yêu cầu ly hôn, lại một lần nữa hiện lên trong đầu hắn, tay đang ở trước ngực chợt dùng lực Tả Tình Duyệt, liền nghe được tiếng kêu đau của cô.

 Người đàn bà đáng chết! Cô ta muốn ly hôn, nên không thích đi cùng hắn sao?

 "Đừng quên, cô là vợ của Cố Thịnh, tôi đây!" Gọng nói trở nên lạnh như băng, cô không đi, hắn lại càng phải làm cho cô phải đi, hắn không cho phép cô từ từ xa cách hắn! Hắn muốn toàn thế giới biết, cô Tả Tình Duyệt vẫn là người phụ nữ của Cố Thịnh, hơn nữa vĩnh viễn là người phụ nữ của hắn!

 "Em thật sự là không thoải mái!" Tả Tình Duyệt cảm nhận bàn tay trước ngực đang không ngừng gia tăng lực, trong lòng bỗng trở nên quật cường, quả nhiên là bởi cô ở trên danh nghĩa vẫn là vợ của hắn, hắn mới muốn cho cô tham gia! Hắn đường đường là tổng tài của tập đoàn Cố thị, chẳng phải hai người vẫn luôn diễn kịch là đôi vợ chồng hạnh phúc sao?

 Nhưng hiện tại cô ghét diễn kịch, cô muốn đối mặt thực tế, càng diễn thì cô lại càng bị lạc giữa hư hư thực thực mà không tự kiềm chế nổi bản thân!

 "Không thoải mái? Cô có chỗ nào không thoải mái?"Trong mắt Cố Thịnh lửa giận bùng cháy, bàn tay di chuyển trên người cô, dần dần đi xuống, cởi quần lót của cô, “là nơi này? Hay nơi này?"

 "A. . . . . Cố Thịnh. . . . . Không. . . . . Không cần!" Tả Tình Duyệt bắt lấy tay hắn, hắn vừa rồi đã muốn cô, cô vẫn còn nhớ được cảm giác bị hắn chế nhạo đó.


 “ Cô chẳng phải cũng muốn còn gì!" Cố Thịnh không chút nào để ý sự cự tuyệt của cô.

 Tả Tình Duyệt ơi Tả Tình Duyệt! Nhìn bề ngoài giống một người vợ nhu nhược, yếu mềm, không biết cô lấy sự kên cường , mạnh mẽ từ đâu mà có thể phá hủy một người đàn ông kiên nghị như hắn!

 Ánh đèn yếu ớt, Cố Thịnh gương mặt nghiêm trọng, vào cơ thể của cô, tùy ý ra vào, cuồng loạn chiếm giữ. Tả Tình Duyệt không dám chống cự, cô biết, mình trốn không thoát! Cô chỉ có thể yên lặng chấp nhận, mới khiến đứa con trong bụng cô được an toàn!

 Mồ hôi chảy xuống trên người cô, người đàn ông phía trên mỗi một lần ra vào đều muốn chạm tới linh hồn của cô, gương mặt Tả Tình Duyệt hồng nhuận . Nhưng vẫn kiên quyết cắn chặt môi, không để một lời nào thoát ra ngoài.

 Nhưng, Cố Thịnh không để cho cô được như ý, trong chuện vợ chồng, Cố Thịnh so với Tả Tình Duyệt có kinh nghiệm hơn nhiều, hắn quen thuộc từng nơi mẫn cảm của Tả Tình Duyệt. Hắn biết phải làm gì để cô giơ tay đầu hàng.

 Hắn muốn cho cô trầm luân, hắn nghĩ, nếu Duyệt Duyệt có thể trầm mê với cơ thể của mình, cũng là một điều tốt. Hắn muốn cơ thể của cô không thể rời bỏ hắn! Như vậy, cô cả đời sẽ bên cạnh hắn, hắn cảm thấy châm chọc, từ lúc nào Cố Thịnh cần dùng cơ thể của bản thân để níu giữ một người đàn bà.
 Đây là một cuộc đối đầu, ai thua ai thắng, không thể biết trước. . . . .
Phan_1 tap 1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47 tap 2
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Polly po-cket